Anh Vũ
(RFI, 15-4-2014)
Le Figaro dành hết một trang báo lớn cho bài phóng sự dài nhân sự
kiện biểu tượng dân chủ Miến Điện bà Aung San Suu Kyi tới thăm Pháp.
Bài phóng
sự lấy tựa đề khá hấp dẫn như của một tiểu thuyết « Quý bà, nhà sư và viên
tướng ». Tuy nhiên đó chính là ba nhân tố tiêu biểu cho bức tranh toàn cảnh
chính trị xã hội Miến Điện trong tiến trình chuyển biến dân chủ.
Tờ báo
ghi nhận, « trong 3 năm mở cửa, Miến Điện đã đi được một chặng đường dài và có
vẻ như đang là miền đất hứa mới ở châu Á đối với các nước phương Tây ? Tuy
nhiên đất nước vẫn bị ảnh hưởng bởi các vụ bạo lực tôn giáo và xung đột sắc
tộc. Tương lai chính trị của nhà đối lập Aung San Suu Kyi vẫn còn bất trắc.
Tác giả
bài viết ví Miến Điện như một dòng sông dài chảy ngược, tuy nhiên chặng đường
của đất nước đi qua từ năm 2011 đến nay quả thực là ấn tượng. Tất cả bắt đầu từ
việc trả tự do cho bà Aung San Suu Kyi hồi tháng 11 năm 2010, rồi đến việc cựu
tướng quân Thein Sein được bầu làm tổng thống, lãnh đạo chính phủ chuyển từ tập
đoàn quân sự sang dân sự và bắt tay vào một loạt cải cách sâu rộng.
Nhà phân
tích chính trị Romain Caillaud của Vriens& Partner được Libération trích
dẫn đã nhận xét « Trong vòng ba năm, đất nước này đã chuyển từ chế độ tập đoàn
quân sự sang một thể chế gần như lập hiến. Đây là điều không thể tượng được
trước đó không lâu. Phạm vi tiến bộ rất lớn, các quyền tự do công dân ở Miến
Điện còn nhiều hơn cả Việt Nam và báo chí được tự do hơn cả ở Malaysia hay bằng
với Singapore ».
Ngay lập
tức sau những tiến bộ như vậy, Miến Điện trở thành một đất nước có thể giao du
được. Các nước phương Tây khám phá trở lại lợi ích chiến lược của đất nước năm
lọt giữa hai cường quốc châu Á là Ấn Độ và Trung Quốc. Miến Điện trở thành miền
đất hứa về kinh tế trong vùng. Các trừng phạt quốc tế được gỡ bỏ gần hết, uy
tính chính trị của đất nước lên cao, năm 2014, Miến Điện nắm chức chủ tịch
Asean.
Con đường
dân chủ vẫn còn nhiều cản trở
Đó là về
những thành quả bước đầu trong tiến trình dân chủ hoá đất nước. Tuy nhiên tác
giả bài phóng sự nhận thấy một điều là từ vài tháng qua, sự hưng phấn của đất
nước đã bắt đầu lắng xuống phần nào.
Làn sóng
các nhà đầu tư đô xô đi tìm vàng ở Miến Điện đã vấp phải những trở ngại đầu
tiên. Đó là lỗ hổng pháp lý rất lớn và hệ thống hạ tầng cơ sở thiếu thốn. Về
mặt chính trị, mặc dù lùi lại sau hậu trường nhưng giới quân nhân vẫn nắm quyền
chỉ huy. Trong lúc này, đất nước Miến Điện lại càng thêm suy yếu bởi đám cháy
xung đột tôn giáo, giữa người Hồi giáo và người Phật giáo, dường như không thể
dập tắt được bởi sự trỗi dậy ngày càng mạnh của những phần từ Phật giáo cực
đoan.
Trong đó
nổi lên một nhà sư Ashin Wirathu ở thành phố Mandalay, người rất có ảnh hưởng
trong cộng đồng Phật giáo nhưng lại có đầu óc cực đoan đến mức ông bị gán cho
cái biệt danh « Bin Laden Miến Điện ». Nhà sư này, qua mạng xã hội, không ngừng
tố cáo sự đe doạ của người Hồi giáo. Ông coi người Hồi giáo là « nhân tố gây
rối loạn » đất nước. Ông chủ trương một thứ chủ nghĩa Aparthei mới ở Miến Điện,
theo đó « nếu Miến Điện muốn được sống thanh bình thì người Phật giáo và Hồi
giáo phải sống cách ly nhau ».
Hồi năm
2003, chính quyền quân sự đã kết án nhà sư cực đoan này 25 năm tù vì tội kích động
hận thù. Ông được trả tự do trong làn sóng ân xá tù chính trị hồi năm 2012. Giờ
đây, nhà sư này cùng với các đồng môn của mình liên tiếp đưa ra những tuyên bố
đầy kỳ thị người Hồi giáo. Có điều là những phát ngôn cự đoan lại rất có ảnh
hưởng trong dân chúng và đó chính là mồi lửa để thổi nên đám cháy xung đột sắc
tộc tôn giáo.
Tương lai
chính trị của Aung San Suu Kyi vẫn còn nhiều bất ổn
Theo tác
giả bài báo, những vụ bạo lực xung đột cộng đồng tôn giáo trở thành những cái ổ
gà trên con đường trở thành tổng thống của bà Aung San Su Kyi, biểu tượng sống
cho nền dân chủ của Miến Điện.
Chính vì
thế mà người ta thấy nhà đối lập số 1 của Miến Điện tỏ ra dất kín đáo về chủ đề
này. Hình ảnh của nhà dân chủ hàng đầu này gần đây cũng bị sứt mẻ ít nhiều bởi
chủ trương chính trị thực tế. Hồi đầu năm nay, nhiều người tỏ ra bất ngờ khi
thấy bà Aung San Su Kyi ngồi sát cánh với các tướng lĩnh quân đội trong buổi lẽ
diễu binh tại nay Pyi Daw. Ít hôm sau, trên đài BBC bà lại có phát biểu được
cho là vụng về khi nói « tôi yêu quân đội ».
Trong
đảng Liên đoàn Quốc gia vì Dân chủ bắt đầu xuất hiện chỉ trích bà nhiều điều về
phong cách lãnh đạo độc đoán. Tóm lại bà Aung San Suu Kyi, theo tác giả, là một
nhà đối lập mẫu mực, nhưng không hẳn đã đủ trang bị để nắm quyền điều hành đất
nước. Hơn thế nữa phe cánh quân đội vẫn còn rất mạnh chưa muốn rời bỏ hoàn toàn
quyền lực khi chưa bảo đảm thể chế mới sẽ không lật lại hồ sơ của họ dưới thời
độc tài quân sự.
Tương lai
chính trị của bà Aung San Suu Kyi vẫn còn phụ thuộc vào Hiến pháp cụ thể là phụ
thuộc vào giới quân nhân có thiện ý chấp thuận sửa đổi văn kiện đó hay không.
Cho đến giờ, Hiến pháp Miến Điện vẫn cấm một ứng viên tổng thống có chồng và
con cái có quốc tịch nước ngoài. Trong khi đó bà Aung San Suu Kyi có chồng là
người Anh đã mất năm 1999, các con bà vẫn mang quốc tịch Anh. Tác giả bài viết
đặt câu hỏi : Nếu trong cuộc tuyển cử năm 2015 đảng Liên đoàn Quốc gia vì Dân
chủ giành thắng lợi, đây là điều rất có thể, điều gì sẽ xảy ra khi người đứng
mũi chịu sào của đảng vẫn phải ở bên ngoài cánh cửa quyền lực.
Ukraina :
Đe doạ chia cắt lại đến từ nước Nga
Nguy cơ
chia cắt lãnh thổ Ukraina lại bùng lên dữ dội, hơn một tháng sau khi mất đứt
bán đảo Crimée về tay Nga. Dư luận không khỏi thắc mắc điều gì sắp xảy ra với
Ukraina trong những ngày tới đây ?
Hầu hết
trang nhất các tờ báo chính ra tại Pháp hôm nay đều đăng tải những bức hình
những nhóm thân Nga được vũ trang ở nhiều vùng miền đông đang đòi ly khai ra
khỏi Ukraina cùng với những bài viết mang nội dung cho thấy mối đe doạ của Nga
với Ukraina đang định hình rõ nét. Những diễn biến ở miền đông khiến Le Monde
lo ngại « Ukraina đang cận kề một cuộc nội chiến ». Tờ báo ghi nhận thấy hành
động chiếm đóng của các phần tử thân Nga tại miền đông Ukraina có thể khiến đất
nước này tan vỡ vì chia cắt.
Nhật báo
kinh tế Les Echos nhận định : « Từ khi kết thức cuộc chiến tranh Nam Tư cũ
trong thập niên 1990, chưa bao giờ châu Âu lại ở gần bên bờ vực một cuộc nội
chiến như bây giờ. Đã bị mất trắng Crimée về tay Nga, Ukraina đang đứng trước
đe doạ không kiểm soát được những vùng đất biên giới với Liên bang Nga ».
Châm ngòi
nổ xung đột là những nhóm ly khai trong nước nhưng ai cũng nhận ra bóng dáng
của nước Nga trong từng diễn biến ở miền đông Ukraina những ngày qua. Trang
nhất của Figaro chạy tựa « Tại Ukraina, những nhóm thân Nga tấn công và kêu gọi
Matxcơva giúp đỡ ».
Trong khi
đó chính quyền Trung ương ở Kiev đang đối mặt với bài toán khó là làm sao thu
hồi lại những vị trí bị lực lượng vũ trang thân Nga chiếm đóng trong những ngày
qua. Tờ báo ghi nhận chính quyền Ukraina hiện nay tỏ ra bất lực trong việc
giành lại kiểm soát các địa điểm do lực lượng thân Nga chiếm giữ, trong khi đó
các nhóm thân Nga tiếm tục lại dấn thêm từng bước tiến tới ly khai nhiều vùng
miền đông ra khỏi Ukraina.
Rối loạn
miền đông Ukrain và bàn tay của Nga
Trang
nhất của Libération chạy tựa lớn hàm ý ví Ukraina như một canh bạc ăn cả của
Tổng thống Putin. Libération đặt câu hỏi lớn Ukraina : « Putin sẽ dừng lại ở
đâu ?»
Tác giả
bài viết nhận định « Các cuộc tấn công do các nhóm vũ trang thân Nga trong
nhiều thành phố ở miền đông Ukraina từ thứ Bảy (tuần qua) rõ ràng là có sự điều
hành. Không ai không nghi ngờ về sự can dự của Matxcơva trong những sự kiện
này. Diễn tiến này gợi lại kịch bản đã được làm ở Crimée, với những bước :
Triển khai đội quân vũ trang trong trang phục không nhận dạng được, tuyên bố
thành lập « nước Cộng hoà độc lập », kêu gọi sự giúp đỡ của « mẫu quốc ».
Tờ báo
khẳng định : « Đây là mức độ khủng hoảng nghiêm trọng mới, mà Washington và các
nước châu Âu cảnh cáo Kremli.
Libération
tỏ bất bình trước những phản ứng dè chừng của phương Tây đặc biệt là của Liên
hiệp châu Âu.
Xã luận
tờ báo viết : « Châu Âu để mặc một đất nước rất gần, chỉ cách Bruxelles có 4
giờ bay, bị chia cắt bởi sức mạnh của vũ khí. Sau Gruzia, sau Crimée, quân đội
và các lực lượng đặc nhiệm Nga, được nguỵ trang tồi thành những « thành phần
đối lập nói tiếng Nga », đã xâm phạm biên giới của một quốc gia có chủ quyền .
Bất chấp luật pháp quốc tế, họ đưa quân của mình vào dưới cái cơ bảo vệ những
người Nga thiểu số chẳng bị ai đe doạ....Các lãnh đạo châu Âu vẫn chỉ giương
cao đe doạ những biện pháp trừng phạt không có hiệu quả. Nói một cách khác,
Libération nhận xét, Putin có thể tiếp tục hành động không sợ gì trước những
tuyên bố rỗng không của bà Merkel, ông Hollande hay Cameron. Ukraina bị băm nát
là một tin dữ với châu Âu, nhưng cũng là đối với tất cả các nước, từ giờ trở đi
phải phó mặc số phận cho một « kẻ săn mồi láng giềng » mà kẻ đó biết rất rõ
cộng đồng các quốc gia sẽ để mặc cho nó hành động».
Phương
Tây làm được gì ?
Vẫn là
Libération, tờ báo khẳng định « nếu Matxcơva tiếp tục leo thang căng thẳng, các
nước phương Tây có thể quyết định những biện pháp trừng phạt kinh tế thực sự để
gây thiệt hại cho nền kinh tế Nga vốn đang bị kiệt quệ vì thất thoát vốn từ đầu
cuộc khủng hoảng này. Vậy nhưng, sự lệ thuộc của nhiều nước châu Âu vào nguồn
khí đốt của Nga là một thực tế, lấy thí dụ như 40% nhu cầu khí đốt của Đức được
nhập từ Nga. 28 thành viên của EU phải thoát ra khỏi sự lệ thuộc này. Nga cần
phương Tây để hiện đại hoá nền kinh tế hơn là các nước phương Tây cần Nga ».
Cùng
chung nhận định trên, nhà nghiên cứu Chính trị tại Paris, bà Anne de Tinguy trả
lời câu hỏi của Libération : « Làm sao ngăn chặn được Nga ? » cho rằng để có
thể răn đe được Nga, đó là Liên hiệp châu Âu phải cho Nga thấy họ sẽ tìm cách
định hướng lại việc nhập khẩu khí đốt, để Nga không còn có thể dùng lá bài khí
đốt để bắt chẹt trong quan hệ đối tác.
Vẫn còn
có thể hạn chế hiện tượng khí hậu toàn cầu ấm lên
Trang
dành cho Khoa học của Le Figaro cho biết tập báo cáo của nhóm công tác quốc tế
Giec vừa được công bố hôm qua tại Berlin nhấn mạnh đến các biện pháp kỹ thuật
có thể nhằm duy trì nhiệt độ toàn cầu tăng thêm.
Tờ báo
đặt câu hỏi : Làm sao có thể giảm bớt phát thải khi gây hiệu ứng nhà kính, một
yếu tố chủ chốt gây biến đổi khí hậu ? Chắc chắn là không nếu chúng ta tiếp tục
các chính sách như ngày nay.
Tập thứ
ba cũng là tập cuối cùng trong báo cáo lần thứ năm của Giec đã đưa ra con số cụ
thể : « Trong khoảng từ năm 2000 đến năm 2010, các phát thải khi gây hiệu ứng
nhà kính đã tăng nhanh hơn nhiều so với 3 thập kỷ trước đó ». Nguyên nhân là vì
sức ép buộc phải quay lại sử dụng than đá.
Tuy nhiên
kết luận của các nhà khoa học Liên hiệp quốc khẳng định : Thế giới vẫn còn khả
năng duy trì mức tăng nhiệt độ thêm 2° C so với thời kỳ tiền coogn nghiệp,
nhưng với điều kiện phải đảo ngược xu hướng phát thải khí gây hiệu ứng nhà
kính. Theo một kịch bản có thể đến năm 2050 phải giảm từ 40% đến 70% lượng phát
thải gây hiệu ứng nhà kính của năm 2010 và đến cuối thế kỷ phải loại trừ toàn
bộ khí phát thải nói trên.
Những con
số đơn giản nhưng làm được việc đó không hề đơn giản chút nào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét